Tôi nhớ biển - CHÍ HỢI- K12
Publié le par trungkhoi
Tôi nhớ biển
(Thân tặng qúy bạn thủy thủ gìa đã gĩa từ biển cả,và bây gìơ chỉ còn lại những hoài cảm luyến tiếc nhớ nhung những chuỗi ngày cưỡi sóng,vượt biển ra khơi trong lúc tuổi đang về chiều …)
(Thân tặng qúy bạn thủy thủ gìa đã gĩa từ biển cả,và bây gìơ chỉ còn lại những hoài cảm luyến tiếc nhớ nhung những chuỗi ngày cưỡi sóng,vượt biển ra khơi trong lúc tuổi đang về chiều …)
CHÍ HỢI
K12- HQVNCH
K12- HQVNCH
Bỏ không hành nghề đi biển đã hơn 30 năm qua, những lúc nhớ lại qúa khứ , lúc tung hoành trên sóng nước,biển cả,lòng tôi chùng lại như nhớ nhớ thương thương một vật gì đã mất, mà nay không thể nào tìm thấy đựơc như thể là đã mất tuổi thơ ấu của tôi vậy .
Thật vậy tôi nhớ biển lắm.Vào những dịp nghỉ cuối tuần, hai vợ chồng tôi thừơng lái xe ra bờ biển để đựơc ngắm nhìn cảnh mây nứơc,sóng biển trắng xóa, gío mát thổi hiu hiu và được hoà mình vào thiên nhiên cùng với các chú chim sea gull đang đói bay là là xung quanh chờ xin ăn những mẩu bánh mì vụn đựơc xé ra, tung xuống đất cho chúng ăn.
Tai nghe những âm điệu du dương của nhạc cổ điển hay các bài ca lãng mạng của cuộc tình đời dang dở.Nhạc dịu dàng ngất ngây,ru hồn vào mộng lúc nằm bật ngửa trên đệm xe êm ái,mắt lim dim như lạc vào cõi tiên .
Nhớ biển !Nhớ cơn gío thổi lạnh thấu xương. Gío lòn xuyên qua nhiều lớp áo vải len ấm dầy,chạy qua thân thể làm run bay bảy con người khi đang đứng trên cao đài chỉ huy.Mắt đăm nhìn qua ống dòm,quan sát bờ đề tìm đối vật đang bị mây mù che phủ tầm nhãn quang,để định lại vị trí con tầu cho chính xác.Cơn gío mạnh mang theo hơi vị mặn của nước biển đập vào môi ,mắt,tai ngừơi đi biển.Lúc khô đọng lại thành những hạt muối mịn màng như cát trên da mặt, lưỡi nếm trên đôi môi khô cằn một vị mặn chát .
Nhớ biển !Nhớ những lúc con tầu nghiêng ngả,lác lư phải trái,hay là lúc mũi chúi sâu xuống và rồi để một làn “hoa biển “ trắng xóa trùm phủ lên tòan thân, các cánh hoa bay tả tơi , bắn tóe sang hai bên thành tầu và………rồi lại bị nhấc bổng lên như một đứa trẻ đựơc ngừơi cha thương mến tung lên trên không nhưng hai tay vẫn giữ chặt ngừơi con làm cho nó sợ hãi , nhưng nó rất thích chí , đòi cha cho tung lên lần nữa . Con tầu bé nhỏ cứ như thế đùa giỡn với sóng nứơc ngày đêm , bất tận , không nghỉ .
Tầu lắc sang trái , ngừơi đi biển cưỡng lại bằng cách gồng mình với hai cặp chân vững chắc , giữ cho ngừơi quay sang phải trong tư thế lúc nào cũng thẳng đứng ( chỉ thiên ) , như vậy sẽ không bị nghiêng ngả theo con tầu . Lắc ngang, lắc dọc , ngừơi đi biển vẫn luôn đứng vững như bàn thạch, không hề bị di chuyển . Tầu lắc sang phải , làm y như vậy nhưng ngựơc lại . Con tầu và ngừơi đi biển vẫn mạnh tiến phía trứơc với tốc độ không thay đổi .
Nhớ biển ! Nhớ những lúc đi phiên trực hải hành , một trách nhiệm nặng nề đựơc giao phó chỉ huy lái con tầu cho đụơc an toàn đến bến . Tầu nghiêng ngả , tay ôm chặt cứng qủa bóng cầu tròn bằng sắt non ( boules de compensation en fer doux ) gắn bên cạnh la-bàn . Mắt đăm đăm nhìn vào mặt “ hoa gío la-bàn “( rosace du compas ) , nhìn tấm kiếng thủy tinh phía bên trên đang lắc lư trên vòng tròn “ các-đăng “ ( cardans hay là gimbal rings ) để luôn giữ la-bàn đựơc nằm trong mặt phẳng nằm ngang . Mỗi đợt sóng lớn đập mạnh vào mũi tầu làm bọt biển vung cao, trắng xoá , con tầu sẽ bị lệch đi vài ba độ , mắt kiểm soát ngừơi lái viên chỉnh lại tay lái cho đúng hải đạo đã đựơc chỉ định . Liếc nhìn độ nghiêng để biết con tầu đang chao dảo bao nhiêu . Lòng mừng thầm vì sau khi chất hàng, , con tầu có độ bền vững, cân bằng chăc chắn . Tầu lấy lại vị trí bằng phẳng nhanh chóng vì tất cả hàng nặng đựơc chất ở đáy tầu , hàng nhẹ ở trên, sức đẩy Archimède đã lật đứng con tầu lại . Con tầu mạnh tiến ,bửa sóng sang hai bên , mạnh dạn , không sợ hãi xông lên phía trứơc .
Nhớ biển ! Nhớ những lúc canh khuya, bên ngòai trời tối đen như mực . Bên trong đài chỉ huy , mọi đèn đều tắt hết , chỉ trừ ánh đèn lờ mờ , vàng vọt nhạt nhẽo của la-bàn hắt lên nền trần sơn trắng , mọi thứ bên trong đều tối đen , đi lại phải mò mẫn . Như vậy mắt ngừơi đi biển không bị “quáng gà “ , tròng con ngươi mở to, rộng lớn có thể quan sát mọi vật bên ngoài .
Thương thuyền nhỏ bé, gìa nua cũ kỹ , không đựơc trang bị radar , một thứ đựơc coi như dụng cụ tối tân và đắt tiền nên con mắt phải họat động tinh anh thay thế cho bộ máy điện tử . Lòng âm thầm lo lắng khi mắt chưa quan sát đựơc điểm tiêu chuẩn dễ nhận định lúc ban ngày , để tính lại vị trí trên hải đồ .
Tay không rời cặp viễn vọng kính , đựơc coi là một ngừơi bạn chí tình với ngừơi đi biển sau cái la-bàn từ nam châm . Ánh sao lung linh mờ ảo cũng giúp rất nhiều cho việc quan sát . Đêm khuya , trăng tròn vọng nguyệt là một dịp may mắn , ánh sáng vàng vọt như vị cứu tinh , giúp cho cặp mắt nhận đựơc một đỉnh cao nào đó của dẫy Trừơng Sơn đang yên lặng , âm thầm núp bóng sau các rặng mây lờ mờ . Nỗi mừng to lớn khi nhận định ra một đối vật , một đỉnh núi chăng ? mắt chụp ngay lấy la-bàn để xác định lại chỗ con tầu đang ở .
Ánh trăng cũng soi đừơng chỉ lối để thấy rõ những hòn đảo nho nhỏ như nhũng con quái vật thật nguy hiểm , không biết lúc nào ra tay hãm hại con tầu . Chị Hằng Nga cũng là ngừơi tình luôn chung thủy muôn đời với anh chàng thủy thủ . Tiếng gío rì rào bên tai trong đêm trù tịch như lời nói của chị Hằng mách bảo cho biết , trong lúc cặp mắt đang đăm đăm nhìn qua ống viễn vọng . Chị rỉ tai :
“ Phía bên kia, qua ánh lờ mờ của chị đó , con quái vật đang ẩn ẩn , hiện hiện nơi chân trời xa xa , an tòan vô sư : “ Ngừơi đi biển tự an tâm sung sứơng khi đã “ bắt chụp thấy nó , con quái vật kia “ trong đêm tối .
Nhớ biển ! Nhớ những chuỗi ngày liên tiếp , mây mù , mưa phùn bao phủ kín quanh vòng tròn chân trời , tầm nhãn quang bị giảm thiểu nhiều mà lòng vẫn vững tâm , tự chủ hòan tòan điền khiển cho đựơc an tòan trên hải đạo .
Mùa gío biển động Đông Bắc(Nordée khỏang tháng 9 đến tháng 3 năm sau) sóng bạc đầu trắng xóa giỡn đùa nhẩy xung quanh , con tầu hướng Bắc tiến , vựơt sóng ngựơc , tung nhẩy cùng dàn Hoa Biển nhấp nhô , nổi lên chìm xuống bất tận .Lòng mừng thầm vô cùng tửơng như đựơc gặp lại lúc “ Mẹ đi chợ xa về”, một.khi bắt được tia sáng chớp tắt như ánh lửa điện xẹt ra trong cõi mù mờ , huyền ảo nơi phương trới xa xăm qua cặp ống viễn vọng . Ánh đèn hải đăng đó cứ mỗi lúc mỗi sáng tỏ hơn , tia sáng quay đều đều tứ phương . Niềm vui không tả khi nhận định rõ đó là ánh hào quang phát ra từ ngọn hải đăng Poulo Gambir , dẫn dắt vào cảng Quy Nhơn hay là ngọn hải đăng của mỏm ngòai bán đảo Sơn Chà đẫn dắt vào cảng Đà-Nẵng ( Tourane ) .
Mùa gío biển Tây Nam ( khỏang tháng 3 đến tháng 9 ) tương đối êm ái , dịu dàng hơn vì tầu hải hành xa vùng vịnh Thái Lan, Cà-Mau . Gío thổi mạnh từ sau lái tới , xuôi dòng chiều gío và nứơc chảy , con tầu êm nhẹ lứơt nhanh thêm hơn như trong vũ điệu Valse dập dình , say mê đưa dắt ngừơi thủy thủ đến bến nhanh chóng lúc nào mà không hay biết
Tầu xuôi , hành phương Nam , trở về bến xưa . nơi xuất phát cũ . Ánh hải đăng Cap de Kê Gà , phát ra từ ngọn đèn sáng choang, đựơc đặt trên một lâu đài hình trụ cao chót vót , lẻ loi trơ trọi một mình thẳng đứng mà có thể nhìn thấy từ xa cách nhiều hải lý . Nơi đây , lúc trời yên bể lặng , từ vịnh Phan Thiết phát xuất ra không biết bao nhiêu con thuyền đánh cá bé nhỏ , đêm đêm đem theo ánh đèn manchon chiếu sáng để cho ngư dân tìm đừơng giăng lứơi . Ánh đèn vàng vọt , lung linh chiếu xuống mặt nứơc , chập chờn trôi nổi như muôn ngàn vì sao lạc rụng xuống mặt biển .Từ xa nhìn vào như hội hoa đăng của một dịp đại lễ nào đó .Hàng hà và hàng hà sa số ánh sao nhân tạo bao phủ cả một cõi không gian bao la biển cả .
Xuôi phương Nam một ít nữa , ngọn núi lớn Vũng Tầu ( Cap Saint Jacques ) hùng vĩ như thách thức cùng tuế nguyệt từ bao gìơ . Ngọn hải đăng đặt trên “ lâu đài tình ái “ sơn mầu trắng toát rất dễ nhận diện , phát ánh sáng với quang độ cực kỳ mạnh trong đêm khuya , để chỉ bảo , đưa dẫn mọi thương thuyền ra vào Saigon hay qúa cảng đi ngang trên lộ trình từ Á sang Âu hay từ Âu sang Á .
Nhớ biển ! Nhớ nhưng buổi bình minh của vừng Thái Dương . Từ đài cao , nhìn quanh bốn phương trời , đêm đen vẫn còn bao trùm cả cõi không gian . Tinh tú , muôn vàn vì sao còn ẩn trốn trong đám mây lờ mờ bay ngang qua , hay đã hiện rõ trên nền trời xanh đậm bao la, đang lấp lánh khoe muôn sắc sáng lung linh như những viện kim cương trị gía hàng triệu Carat mà thế gian không ai có tiền mua nổi . Từ chân trời , nơi phương xa xa , một quầng sáng từ từ tỏ dần , khác hẳn với phương trời Tây hãy còn thẫm tối . Thời gian trôi nhanh, rồi từ dứơi đừơng ngăn nứơc , vầng tròn Thái Dương dần dần nhô lên như một cái dĩa nhỏ,ánh ửng hồng, rồi chuyển qua mầu đỏ thắm.
Khi vựợt qua khỏi đừơng chân trời , đĩa tròn kia phóng ra những tia sáng chói chan mà mắt phải tránh không nhìn thẳng trực diện đựơc . Ánh sánh mang theo hơi ấm nồng nàn như hương nồng của ngừơi yêu lúc gần kề , phá tan đi lớp sương mờ lạnh lẽo của đêm tàn trên lớp nứơc đang óng ánh , nhấp nhô , rung động . Hơi nóng đập vào cơ thể ngừơi đi biển như mang lại ngồn sinh khí mới , sư hăng hái và yêu đời thêm hơn lên .
Ôi ! Thái Dưong huy hoàng ! buổi bình minh lộng lẫy làm sao ! , Con Tạo đã cho ta một Thái Dương đáng yêu tuyệt vời ! một nguồn năng lực vô cùng tận . Vắng bóng Thái Dương đó , nhân lọai không thể sinh tồn trong cái khoảng “Thiên Địa Huyền Hòang này “ .dù chỉ khỏang thời gian thật ngắn .
Nhớ biển ! Nhớ những buổi chiều tàn , hơi sương mù mù của làn khí ẩm do sự bốc hơi của nứơc suốt ban ngày hãy còn lẩn vẩn, la đà nơi cuối chân trời , làm không trông rõ cảnh vật . Nhớ những ánh vàng ngà ngà rồi từ từ ngã thành những ánh nâu thẫm , biến thành tối đen che phủ hết không gian . Thái Dương đổi thành mầu đỏ sẩm rồi gĩa từ, biến mất nơi phương trời Tây . Tái hẹn lại sau đêm tối đen , để lại cho ngừơi đi biển những nỗi trống không đầy hoang mang , âu lo và bồi hồi trong cõi trù tịch mônh lung . Ngừơi đi biển cảm thấy như bị người tình giỗi giận , từ bỏ đi xa không một lời gĩa từ mà cũng không hẹn trở lại và phải đơn phương ngóng trông , đợi chờ cho qua suốt đêm hoang vắng mới đựơc thấy NÀNG trở lại .
Nhớ biển ! Nhớ những đêm trăng thanh, gío mát . Gío nhẹ nhàng như bàn tay nhung lụa và êm dịu của ngừơi tình vuốt ve trên làn má. . Làn không khí trong sạch đem theo hơi gío thơm tho bay vào tận đáy phổi ngừơi đi biển , hương sắc bay thoang thỏang làm say mê ngất ngư ngừơi đi biển như muốn tìm lại các nàng “ Tiên Ngư “ ( Sirène ) đang nổi bồng bềnh , đùa giỡn với nhau trên làn sóng biếc , trêu ghẹo thủy thủ và như muốn mời gọi các chàng trai của biển kia cùng các nàng dạo chơi , du hí nơi ‘ Nguyệt Điện “ tại chốn Thủy Cung .
Nhưng không ! Tay lái vẫn vững nơi hải bàn , con tầu đang đi đúng hứơng trên hải đạo . Ngừơi đi biển vẫn tỉnh táo sau cơn mộng mị , đã đưa đến cõi thần tiên trong ít giây phút . Bao nhiêu ảo ảnh , cám dỗ lôi cuốn kia cũng không làm suy gỉam ý chí kiên cừơng , ngừơi đi biển vẫn trung kiên cùng ngừơi yêu nơi bến nhà .
Nhớ biển ! nhớ những phút thần tiên nôn nóng kể từ khi tại tầu , đàng dây đõi đựơc quăng lên bến và cột chặt vào thành trụ . Tầu đã từ từ cặp cầu an tòan . Cảnh nhộn nhịp “ trên bến dứơi thuyền “ lại hiện ra trứơc ánh mắt , ngựa xe , tài tử , giai nhân dập dìu , chạy ngựơc xuôi trên bến Bạch Đằng . Trai thanh , gái lịch ôm ấp từng cặp , du dương cùng nhau ngồi vai kề , má ấp trên ghế đá công viên . Họ đang nhìn ngắm quay hứơng bờ sông , nơi có con tầu gía nua đang yên lặng, nghỉ ngơi trút gánh nặng nhọc ngàn cân sau chuyến hải hành dài đăng đẳng .
Nhớ biển ! Nhớ những phút thần tiên không thể tả được , lúc đưoc trùng phùng cùng vơ con , sum họp nơi căn nhà bé nhỏ , xinh xắn nhưng đầy ấm áp và tình yêu thương sau một thời gian xa vắng . Đựơc trở về mái ấm thân thương trong sự bất ngờ đột xuất mà ngừơi vợ yêu qúy và đàn con thơ dại đang nôn nóng , ngóng lòng đợi trông từng ngày .. Ngừơi vợ chưng hửng và đàn con ùa chạy lại ôm lấy ngừơi đi biển, đứa đòi bế, đứa đòi cõng , đánh du tòng teng trên lưng ngừơi cha . Mẹ chúng e thẹn , la mắng để đựơc yên cho ngừơi cha sau cơn hải trình mệt mỏi và hình như đang ghen tuông với chúng một điều gì nho nhỏ ? Tận hửơng những giây phút không bao gìơ quên của cuộc đời dầy hứng thú mà các cụ ta thời xa xưa truyền lại cho con cháu qua câu văn thật ngắn gọn :
Thật vậy tôi nhớ biển lắm.Vào những dịp nghỉ cuối tuần, hai vợ chồng tôi thừơng lái xe ra bờ biển để đựơc ngắm nhìn cảnh mây nứơc,sóng biển trắng xóa, gío mát thổi hiu hiu và được hoà mình vào thiên nhiên cùng với các chú chim sea gull đang đói bay là là xung quanh chờ xin ăn những mẩu bánh mì vụn đựơc xé ra, tung xuống đất cho chúng ăn.
Tai nghe những âm điệu du dương của nhạc cổ điển hay các bài ca lãng mạng của cuộc tình đời dang dở.Nhạc dịu dàng ngất ngây,ru hồn vào mộng lúc nằm bật ngửa trên đệm xe êm ái,mắt lim dim như lạc vào cõi tiên .
Nhớ biển !Nhớ cơn gío thổi lạnh thấu xương. Gío lòn xuyên qua nhiều lớp áo vải len ấm dầy,chạy qua thân thể làm run bay bảy con người khi đang đứng trên cao đài chỉ huy.Mắt đăm nhìn qua ống dòm,quan sát bờ đề tìm đối vật đang bị mây mù che phủ tầm nhãn quang,để định lại vị trí con tầu cho chính xác.Cơn gío mạnh mang theo hơi vị mặn của nước biển đập vào môi ,mắt,tai ngừơi đi biển.Lúc khô đọng lại thành những hạt muối mịn màng như cát trên da mặt, lưỡi nếm trên đôi môi khô cằn một vị mặn chát .
Nhớ biển !Nhớ những lúc con tầu nghiêng ngả,lác lư phải trái,hay là lúc mũi chúi sâu xuống và rồi để một làn “hoa biển “ trắng xóa trùm phủ lên tòan thân, các cánh hoa bay tả tơi , bắn tóe sang hai bên thành tầu và………rồi lại bị nhấc bổng lên như một đứa trẻ đựơc ngừơi cha thương mến tung lên trên không nhưng hai tay vẫn giữ chặt ngừơi con làm cho nó sợ hãi , nhưng nó rất thích chí , đòi cha cho tung lên lần nữa . Con tầu bé nhỏ cứ như thế đùa giỡn với sóng nứơc ngày đêm , bất tận , không nghỉ .
Tầu lắc sang trái , ngừơi đi biển cưỡng lại bằng cách gồng mình với hai cặp chân vững chắc , giữ cho ngừơi quay sang phải trong tư thế lúc nào cũng thẳng đứng ( chỉ thiên ) , như vậy sẽ không bị nghiêng ngả theo con tầu . Lắc ngang, lắc dọc , ngừơi đi biển vẫn luôn đứng vững như bàn thạch, không hề bị di chuyển . Tầu lắc sang phải , làm y như vậy nhưng ngựơc lại . Con tầu và ngừơi đi biển vẫn mạnh tiến phía trứơc với tốc độ không thay đổi .
Nhớ biển ! Nhớ những lúc đi phiên trực hải hành , một trách nhiệm nặng nề đựơc giao phó chỉ huy lái con tầu cho đụơc an toàn đến bến . Tầu nghiêng ngả , tay ôm chặt cứng qủa bóng cầu tròn bằng sắt non ( boules de compensation en fer doux ) gắn bên cạnh la-bàn . Mắt đăm đăm nhìn vào mặt “ hoa gío la-bàn “( rosace du compas ) , nhìn tấm kiếng thủy tinh phía bên trên đang lắc lư trên vòng tròn “ các-đăng “ ( cardans hay là gimbal rings ) để luôn giữ la-bàn đựơc nằm trong mặt phẳng nằm ngang . Mỗi đợt sóng lớn đập mạnh vào mũi tầu làm bọt biển vung cao, trắng xoá , con tầu sẽ bị lệch đi vài ba độ , mắt kiểm soát ngừơi lái viên chỉnh lại tay lái cho đúng hải đạo đã đựơc chỉ định . Liếc nhìn độ nghiêng để biết con tầu đang chao dảo bao nhiêu . Lòng mừng thầm vì sau khi chất hàng, , con tầu có độ bền vững, cân bằng chăc chắn . Tầu lấy lại vị trí bằng phẳng nhanh chóng vì tất cả hàng nặng đựơc chất ở đáy tầu , hàng nhẹ ở trên, sức đẩy Archimède đã lật đứng con tầu lại . Con tầu mạnh tiến ,bửa sóng sang hai bên , mạnh dạn , không sợ hãi xông lên phía trứơc .
Nhớ biển ! Nhớ những lúc canh khuya, bên ngòai trời tối đen như mực . Bên trong đài chỉ huy , mọi đèn đều tắt hết , chỉ trừ ánh đèn lờ mờ , vàng vọt nhạt nhẽo của la-bàn hắt lên nền trần sơn trắng , mọi thứ bên trong đều tối đen , đi lại phải mò mẫn . Như vậy mắt ngừơi đi biển không bị “quáng gà “ , tròng con ngươi mở to, rộng lớn có thể quan sát mọi vật bên ngoài .
Thương thuyền nhỏ bé, gìa nua cũ kỹ , không đựơc trang bị radar , một thứ đựơc coi như dụng cụ tối tân và đắt tiền nên con mắt phải họat động tinh anh thay thế cho bộ máy điện tử . Lòng âm thầm lo lắng khi mắt chưa quan sát đựơc điểm tiêu chuẩn dễ nhận định lúc ban ngày , để tính lại vị trí trên hải đồ .
Tay không rời cặp viễn vọng kính , đựơc coi là một ngừơi bạn chí tình với ngừơi đi biển sau cái la-bàn từ nam châm . Ánh sao lung linh mờ ảo cũng giúp rất nhiều cho việc quan sát . Đêm khuya , trăng tròn vọng nguyệt là một dịp may mắn , ánh sáng vàng vọt như vị cứu tinh , giúp cho cặp mắt nhận đựơc một đỉnh cao nào đó của dẫy Trừơng Sơn đang yên lặng , âm thầm núp bóng sau các rặng mây lờ mờ . Nỗi mừng to lớn khi nhận định ra một đối vật , một đỉnh núi chăng ? mắt chụp ngay lấy la-bàn để xác định lại chỗ con tầu đang ở .
Ánh trăng cũng soi đừơng chỉ lối để thấy rõ những hòn đảo nho nhỏ như nhũng con quái vật thật nguy hiểm , không biết lúc nào ra tay hãm hại con tầu . Chị Hằng Nga cũng là ngừơi tình luôn chung thủy muôn đời với anh chàng thủy thủ . Tiếng gío rì rào bên tai trong đêm trù tịch như lời nói của chị Hằng mách bảo cho biết , trong lúc cặp mắt đang đăm đăm nhìn qua ống viễn vọng . Chị rỉ tai :
“ Phía bên kia, qua ánh lờ mờ của chị đó , con quái vật đang ẩn ẩn , hiện hiện nơi chân trời xa xa , an tòan vô sư : “ Ngừơi đi biển tự an tâm sung sứơng khi đã “ bắt chụp thấy nó , con quái vật kia “ trong đêm tối .
Nhớ biển ! Nhớ những chuỗi ngày liên tiếp , mây mù , mưa phùn bao phủ kín quanh vòng tròn chân trời , tầm nhãn quang bị giảm thiểu nhiều mà lòng vẫn vững tâm , tự chủ hòan tòan điền khiển cho đựơc an tòan trên hải đạo .
Mùa gío biển động Đông Bắc(Nordée khỏang tháng 9 đến tháng 3 năm sau) sóng bạc đầu trắng xóa giỡn đùa nhẩy xung quanh , con tầu hướng Bắc tiến , vựơt sóng ngựơc , tung nhẩy cùng dàn Hoa Biển nhấp nhô , nổi lên chìm xuống bất tận .Lòng mừng thầm vô cùng tửơng như đựơc gặp lại lúc “ Mẹ đi chợ xa về”, một.khi bắt được tia sáng chớp tắt như ánh lửa điện xẹt ra trong cõi mù mờ , huyền ảo nơi phương trới xa xăm qua cặp ống viễn vọng . Ánh đèn hải đăng đó cứ mỗi lúc mỗi sáng tỏ hơn , tia sáng quay đều đều tứ phương . Niềm vui không tả khi nhận định rõ đó là ánh hào quang phát ra từ ngọn hải đăng Poulo Gambir , dẫn dắt vào cảng Quy Nhơn hay là ngọn hải đăng của mỏm ngòai bán đảo Sơn Chà đẫn dắt vào cảng Đà-Nẵng ( Tourane ) .
Mùa gío biển Tây Nam ( khỏang tháng 3 đến tháng 9 ) tương đối êm ái , dịu dàng hơn vì tầu hải hành xa vùng vịnh Thái Lan, Cà-Mau . Gío thổi mạnh từ sau lái tới , xuôi dòng chiều gío và nứơc chảy , con tầu êm nhẹ lứơt nhanh thêm hơn như trong vũ điệu Valse dập dình , say mê đưa dắt ngừơi thủy thủ đến bến nhanh chóng lúc nào mà không hay biết
Tầu xuôi , hành phương Nam , trở về bến xưa . nơi xuất phát cũ . Ánh hải đăng Cap de Kê Gà , phát ra từ ngọn đèn sáng choang, đựơc đặt trên một lâu đài hình trụ cao chót vót , lẻ loi trơ trọi một mình thẳng đứng mà có thể nhìn thấy từ xa cách nhiều hải lý . Nơi đây , lúc trời yên bể lặng , từ vịnh Phan Thiết phát xuất ra không biết bao nhiêu con thuyền đánh cá bé nhỏ , đêm đêm đem theo ánh đèn manchon chiếu sáng để cho ngư dân tìm đừơng giăng lứơi . Ánh đèn vàng vọt , lung linh chiếu xuống mặt nứơc , chập chờn trôi nổi như muôn ngàn vì sao lạc rụng xuống mặt biển .Từ xa nhìn vào như hội hoa đăng của một dịp đại lễ nào đó .Hàng hà và hàng hà sa số ánh sao nhân tạo bao phủ cả một cõi không gian bao la biển cả .
Xuôi phương Nam một ít nữa , ngọn núi lớn Vũng Tầu ( Cap Saint Jacques ) hùng vĩ như thách thức cùng tuế nguyệt từ bao gìơ . Ngọn hải đăng đặt trên “ lâu đài tình ái “ sơn mầu trắng toát rất dễ nhận diện , phát ánh sáng với quang độ cực kỳ mạnh trong đêm khuya , để chỉ bảo , đưa dẫn mọi thương thuyền ra vào Saigon hay qúa cảng đi ngang trên lộ trình từ Á sang Âu hay từ Âu sang Á .
Nhớ biển ! Nhớ nhưng buổi bình minh của vừng Thái Dương . Từ đài cao , nhìn quanh bốn phương trời , đêm đen vẫn còn bao trùm cả cõi không gian . Tinh tú , muôn vàn vì sao còn ẩn trốn trong đám mây lờ mờ bay ngang qua , hay đã hiện rõ trên nền trời xanh đậm bao la, đang lấp lánh khoe muôn sắc sáng lung linh như những viện kim cương trị gía hàng triệu Carat mà thế gian không ai có tiền mua nổi . Từ chân trời , nơi phương xa xa , một quầng sáng từ từ tỏ dần , khác hẳn với phương trời Tây hãy còn thẫm tối . Thời gian trôi nhanh, rồi từ dứơi đừơng ngăn nứơc , vầng tròn Thái Dương dần dần nhô lên như một cái dĩa nhỏ,ánh ửng hồng, rồi chuyển qua mầu đỏ thắm.
Khi vựợt qua khỏi đừơng chân trời , đĩa tròn kia phóng ra những tia sáng chói chan mà mắt phải tránh không nhìn thẳng trực diện đựơc . Ánh sánh mang theo hơi ấm nồng nàn như hương nồng của ngừơi yêu lúc gần kề , phá tan đi lớp sương mờ lạnh lẽo của đêm tàn trên lớp nứơc đang óng ánh , nhấp nhô , rung động . Hơi nóng đập vào cơ thể ngừơi đi biển như mang lại ngồn sinh khí mới , sư hăng hái và yêu đời thêm hơn lên .
Ôi ! Thái Dưong huy hoàng ! buổi bình minh lộng lẫy làm sao ! , Con Tạo đã cho ta một Thái Dương đáng yêu tuyệt vời ! một nguồn năng lực vô cùng tận . Vắng bóng Thái Dương đó , nhân lọai không thể sinh tồn trong cái khoảng “Thiên Địa Huyền Hòang này “ .dù chỉ khỏang thời gian thật ngắn .
Nhớ biển ! Nhớ những buổi chiều tàn , hơi sương mù mù của làn khí ẩm do sự bốc hơi của nứơc suốt ban ngày hãy còn lẩn vẩn, la đà nơi cuối chân trời , làm không trông rõ cảnh vật . Nhớ những ánh vàng ngà ngà rồi từ từ ngã thành những ánh nâu thẫm , biến thành tối đen che phủ hết không gian . Thái Dương đổi thành mầu đỏ sẩm rồi gĩa từ, biến mất nơi phương trời Tây . Tái hẹn lại sau đêm tối đen , để lại cho ngừơi đi biển những nỗi trống không đầy hoang mang , âu lo và bồi hồi trong cõi trù tịch mônh lung . Ngừơi đi biển cảm thấy như bị người tình giỗi giận , từ bỏ đi xa không một lời gĩa từ mà cũng không hẹn trở lại và phải đơn phương ngóng trông , đợi chờ cho qua suốt đêm hoang vắng mới đựơc thấy NÀNG trở lại .
Nhớ biển ! Nhớ những đêm trăng thanh, gío mát . Gío nhẹ nhàng như bàn tay nhung lụa và êm dịu của ngừơi tình vuốt ve trên làn má. . Làn không khí trong sạch đem theo hơi gío thơm tho bay vào tận đáy phổi ngừơi đi biển , hương sắc bay thoang thỏang làm say mê ngất ngư ngừơi đi biển như muốn tìm lại các nàng “ Tiên Ngư “ ( Sirène ) đang nổi bồng bềnh , đùa giỡn với nhau trên làn sóng biếc , trêu ghẹo thủy thủ và như muốn mời gọi các chàng trai của biển kia cùng các nàng dạo chơi , du hí nơi ‘ Nguyệt Điện “ tại chốn Thủy Cung .
Nhưng không ! Tay lái vẫn vững nơi hải bàn , con tầu đang đi đúng hứơng trên hải đạo . Ngừơi đi biển vẫn tỉnh táo sau cơn mộng mị , đã đưa đến cõi thần tiên trong ít giây phút . Bao nhiêu ảo ảnh , cám dỗ lôi cuốn kia cũng không làm suy gỉam ý chí kiên cừơng , ngừơi đi biển vẫn trung kiên cùng ngừơi yêu nơi bến nhà .
Nhớ biển ! nhớ những phút thần tiên nôn nóng kể từ khi tại tầu , đàng dây đõi đựơc quăng lên bến và cột chặt vào thành trụ . Tầu đã từ từ cặp cầu an tòan . Cảnh nhộn nhịp “ trên bến dứơi thuyền “ lại hiện ra trứơc ánh mắt , ngựa xe , tài tử , giai nhân dập dìu , chạy ngựơc xuôi trên bến Bạch Đằng . Trai thanh , gái lịch ôm ấp từng cặp , du dương cùng nhau ngồi vai kề , má ấp trên ghế đá công viên . Họ đang nhìn ngắm quay hứơng bờ sông , nơi có con tầu gía nua đang yên lặng, nghỉ ngơi trút gánh nặng nhọc ngàn cân sau chuyến hải hành dài đăng đẳng .
Nhớ biển ! Nhớ những phút thần tiên không thể tả được , lúc đưoc trùng phùng cùng vơ con , sum họp nơi căn nhà bé nhỏ , xinh xắn nhưng đầy ấm áp và tình yêu thương sau một thời gian xa vắng . Đựơc trở về mái ấm thân thương trong sự bất ngờ đột xuất mà ngừơi vợ yêu qúy và đàn con thơ dại đang nôn nóng , ngóng lòng đợi trông từng ngày .. Ngừơi vợ chưng hửng và đàn con ùa chạy lại ôm lấy ngừơi đi biển, đứa đòi bế, đứa đòi cõng , đánh du tòng teng trên lưng ngừơi cha . Mẹ chúng e thẹn , la mắng để đựơc yên cho ngừơi cha sau cơn hải trình mệt mỏi và hình như đang ghen tuông với chúng một điều gì nho nhỏ ? Tận hửơng những giây phút không bao gìơ quên của cuộc đời dầy hứng thú mà các cụ ta thời xa xưa truyền lại cho con cháu qua câu văn thật ngắn gọn :
“ Tân Thú………..bất như Viễn Quy “.
Hạnh phúc chân thật và bền cửu của ngừơi đi biển là ở chỗ vinh quang này .
Nhớ biển ! Nhớ những buổi sóng gío êm lặng , tầu lứơt nhanh như đi trên một tấm gương bằng phẳng, gío nhẹ vi vu như mơn trớn da mặt ngừơi đi biển và đem đến không khí trong mát , hương nồng thơm tho vào tận đáy cuống phổi .
Nhớ những lúc biển giận dữ , nổi cơn phong ba , bão táp , đôi lần làm chùng lòng ngừơi đi biển , đem theo hương vị chát chúa của muối mặn , hay là mùi tanh nồng của muôn lòai rong biển đang trôi nổi , dập dình trên sóng nứơc .
Nay con tầu cũ kỹ kia đã về gìa ,sét rỉ , gân cốt cũng trở nên lỏng lẻo , không còn sức lực để mà cữơi sóng vựơt trùng dương nữa , và có lẽ đang đựơc cặp tại một bến lạ nào đó , nơi tận cùng của một xó xỉnh nào trong bến cảng hoang vu và đang chờ đợi để đựơc hóa kiếp , tái sinh một vòng chu kỳ mới trong đống sắt vụn , bán đồng nát , ve chai.
Ngừơi đi biển cũng vậy , đã đi qua ba ngữơng cửa của kiếp nhân sinh :” SINH , LÃO , BỆNH , TỬ, “ và bây giờ ngồi trầm luân , tĩnh tọa , lòng bồi hồi suy tư nhớ thương , hoài cảm những giây phút huy hòang trên sóng nứơc mà không bao gìơ có thể nào niú kéo lại đựơc tuổi thanh xuân đã qua . Lòng chùng xuống khi suy nghĩ đến lúc THÂN TA lúc chưa đặt chân trên NGỮƠNG CỦA THỨ NHẤT đã ra sao ? …….và sau khi THÂN TA sẽ ra sao sau khi đạp chân đi qua ngang NGỮƠNG CỦA THỨ TƯ? Nỗi lòng mông lung , trống rỗng , suy tư tràn ngập.
Chợt sống lại với thực tế, khi cơn gío lạnh thổi qua rùng mình , làm thức tỉnh cơn mộng mị .
Câu trả lời hữu dụng chính xác nhất là : Luôn giữ cho đựơc :
“ TÂM THANH TỊNH …và…… HỒN TRONG SÁNG “
thì tự nhiên sẽ đựơc :
TÂM AN…….THÂN LẠC…………….”
Hạnh phúc chân thật và bền cửu của ngừơi đi biển là ở chỗ vinh quang này .
Nhớ biển ! Nhớ những buổi sóng gío êm lặng , tầu lứơt nhanh như đi trên một tấm gương bằng phẳng, gío nhẹ vi vu như mơn trớn da mặt ngừơi đi biển và đem đến không khí trong mát , hương nồng thơm tho vào tận đáy cuống phổi .
Nhớ những lúc biển giận dữ , nổi cơn phong ba , bão táp , đôi lần làm chùng lòng ngừơi đi biển , đem theo hương vị chát chúa của muối mặn , hay là mùi tanh nồng của muôn lòai rong biển đang trôi nổi , dập dình trên sóng nứơc .
Nay con tầu cũ kỹ kia đã về gìa ,sét rỉ , gân cốt cũng trở nên lỏng lẻo , không còn sức lực để mà cữơi sóng vựơt trùng dương nữa , và có lẽ đang đựơc cặp tại một bến lạ nào đó , nơi tận cùng của một xó xỉnh nào trong bến cảng hoang vu và đang chờ đợi để đựơc hóa kiếp , tái sinh một vòng chu kỳ mới trong đống sắt vụn , bán đồng nát , ve chai.
Ngừơi đi biển cũng vậy , đã đi qua ba ngữơng cửa của kiếp nhân sinh :” SINH , LÃO , BỆNH , TỬ, “ và bây giờ ngồi trầm luân , tĩnh tọa , lòng bồi hồi suy tư nhớ thương , hoài cảm những giây phút huy hòang trên sóng nứơc mà không bao gìơ có thể nào niú kéo lại đựơc tuổi thanh xuân đã qua . Lòng chùng xuống khi suy nghĩ đến lúc THÂN TA lúc chưa đặt chân trên NGỮƠNG CỦA THỨ NHẤT đã ra sao ? …….và sau khi THÂN TA sẽ ra sao sau khi đạp chân đi qua ngang NGỮƠNG CỦA THỨ TƯ? Nỗi lòng mông lung , trống rỗng , suy tư tràn ngập.
Chợt sống lại với thực tế, khi cơn gío lạnh thổi qua rùng mình , làm thức tỉnh cơn mộng mị .
Câu trả lời hữu dụng chính xác nhất là : Luôn giữ cho đựơc :
“ TÂM THANH TỊNH …và…… HỒN TRONG SÁNG “
thì tự nhiên sẽ đựơc :
TÂM AN…….THÂN LẠC…………….”
CHÍ HỢI
K12- HQVNCH
K12- HQVNCH
20-07-2008
Viết trong những lúc nỗi nhớ biển tràn dâng
Ghi chú : Tầu của HH/TTVN thường bé nhỏ, trọng tải trên dưới 1000 tấn , thuộc loại cận duyên ( petit caboteur ) , cũ kỹ, gìa nua và động cơ yếu . Một số lớn không đựơc trang bị Radar, ngừơi đi biển chỉ có đôi mắt , vận dụng cho thật tinh tường để thay thế dụng cụ điện tử trên . Hải trình Saigon-Đànẵng là lẽ sống để tiếp tế miến Trung , đi lại thừơng xuyên , nên rất quen thuộc đối với ngừơi đi biển . Cho dù ở trong tình huống điều kiện thời tiết xấu hay tốt , ngừơi đi biển phải luôn luôn đảm nhận trách nhiệm lớn lao , điều khiển con tầu cho an tòan đi và về .
Ghi chú : Tầu của HH/TTVN thường bé nhỏ, trọng tải trên dưới 1000 tấn , thuộc loại cận duyên ( petit caboteur ) , cũ kỹ, gìa nua và động cơ yếu . Một số lớn không đựơc trang bị Radar, ngừơi đi biển chỉ có đôi mắt , vận dụng cho thật tinh tường để thay thế dụng cụ điện tử trên . Hải trình Saigon-Đànẵng là lẽ sống để tiếp tế miến Trung , đi lại thừơng xuyên , nên rất quen thuộc đối với ngừơi đi biển . Cho dù ở trong tình huống điều kiện thời tiết xấu hay tốt , ngừơi đi biển phải luôn luôn đảm nhận trách nhiệm lớn lao , điều khiển con tầu cho an tòan đi và về .
___________________________________________________________________________________